Nữ sản phụ nhu mì bị tên bác sĩ hấp diêm, đổ máu không rơi lệ…” “Cha ngươi chết vì kẻ xấu hãm hại. Ngươi phải mạnh mẽ đứng lên. Tương lai ngươi xuôi nam tìm mẹ… Hỏi kẻ thù là ai trả thù cho hắn…” Khánh Phương đứng trước vô số mảnh ghép ký ức của Trung mà lòng tràn ngập cảm giác thương xót. Bản thân nàng lúc này không có thực thể nhưng vẫn cảm nhận được nước mắt mình đang rơi. Mỗi một mảnh ký ức của anh trôi nổi trên khoảng không, Cô bênh nhân ngây thơ bị gã bác sĩ đè ra địt phát ra âm thanh còn có hình ảnh như một cái màn hình mờ ảo. Vạn vạn mảnh như vậy tạo thành một khoảng không